XtGem Forum catalog
CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 
 phan 12


Xán Xán: ta đang viết tiểu thuyết, nữ chính muốn cự tuyệt một thích hắn nam sinh thích hắn, làm như thế nào mở miệng?

Nhan Như Ngọc: nam sinh kia đẹp trai không?

Xán Xán: … cái này trọng yếu sao?

Nhan Như Ngọc: nói nhảm! Nếu như lớn lên đẹp trai, tại sao cự tuyệt? Nhà ngươi là nữ chủ ngu nga!

Màn ảnh này đầu, khuôn mặt Xán Xán hắc tuyến.

Xán Xán: dù sao tình tiết chính được an bài là như vậy, ngươi giúp ta nghĩ là được!

Nhan Như Ngọc: như vậy a… Thật ra thì muốn cự tuyệt người, phương pháp có rất nhiều loại, ngươi muốn trực tiếp, hay là gián tiếp?

Xán Xán: gián tiếp đi a, càng uyển chuyển càng tốt, ngàn vạn không nên làm vỡ tim của hắn. Nữ chủ rất thiện lương!

=_= [] [] []

Nhan Như Ngọc: lời nói uyển chuyển chút a, vậy thì nói: ngươi rất tốt, nhưng là trong lòng ta đã có nam nhân khác, thật sự không thể tiếp nhận yêu ngươi.

Xán Xán: …

Cao Vũ người rất tốt? Nàng mù nga! Tuyệt đối không được!

Xán Xán: không được! Đổi lại đi!

Nhan Như Ngọc: nếu không hay cự tuyệt nam nhân trên bằng chiêu thứ nhất, tính cách không hợp?

Xán Xán: quá không có sáng ý!

Nàng Tô Xán Xán cự tuyệt người, có thể nói những lời như vậy sao? Cao Vũ tin, nàng không tin!

Nhan Như Ngọc: còn muốn sáng ý a? Vậy ngươi nói tối hôm qua đã có một giấc mộng, mơ thấy gia gia đã mất nói hai ngươi ở chung một chỗ không tốt, có đủ sáng ý chưa?

Xán Xán: …

Nhan Như Ngọc: không tốt a? Nếu không…

Chương 18


Hàn huyên hồi lâu, cuối cùng Xán Xán vẫn không thể nào từ nơi Nhan Như Ngọc có được cái gì cần thiết – ý kiến tốt, một lúc đã đến mười giờ, Triệu Noãn Noãn khẳng định đã nằm ngủ.

Thôi, thấy Cao Vũ rồi hãy nói cũng được! Trái tim Xán Xán đập mạnh hơn, lặng lẽ mở cửa phòng ra, nhón gót chân lén lén lút lút đi ra ngoài.

Trước liếc nhìn gian phòng của Triệu Noãn Noãn, quả nhiên cửa phòng đóng, trong khe cửa tối như mực.

Cơ hội tốt!

Xán Xán mừng rỡ trong lòng, kế hoạch đang như nàng dự tính, cho nên rón rén hướng cửa phòng Cao Vũ đi tới.

Khi nàng đi tới cửa phòng Cao Vũ, chuẩn bị đưa tay gõ cửa, trong phòng bỗng nhiên truyền đến thanh âm hai người nói chuyện với nhau, tâm Xán Xán cả kinh, bận rộn rút tay trở về.

Đã buổi tối, trong phòng Cao Vũ tại sao có thể có người?

Lòng hiếu kỳ đưa nàng tới đứng ở cửa, tinh tế nghe.

Trong phòng đúng là có thanh âm hai người, mặc dù ép tới rất thấp, nhưng Xán Xán vẫn phân biệt ra được một người là Cao Vũ, còn người kia dĩ nhiên là người nàng cho rằng còn ở trong phòng Triệu Noãn Noãn!

Đây là chuyện gì xảy ra? Hai người bọn họ không phải là đang giận nhau sao? Tại sao phải len lén ở trong phòng nói thì thầm như vậy? Khó có thể là.. Muốn chia tay!

Xán Xán quá sợ hãi, kiềm chế cảm xúc kích động, tiếp tục dán tai ở cửa nghe.

Vừa bắt đầu, thanh âm hai người cũng ép tới rất thấp, không thể nghe được rõ ràng, một lát sau, tựa hồ là cảm xúc có chút lên cao, thanh âm cũng vang vài phần, tiếng nói chuyện đứt quãng truyền vào tai Xán Xán.

“Ngươi thích làm sao thì làm, chính là đừng đụng vào hắn!” Đây là thanh âm của Triệu Noãn Noãn, tựa hồ mang theo chút ít tức giận.

Hắn? Xán Xán ngẩn người, cái hắn này là thần thánh phương nào? Là nam hay nữ? Đang buồn bực rất, thanh âm Cao Vũ truyền đến.

“Làm sao? Ngươi không nỡ rồi?”

“Ngươi nói nhăng gì đó!”

Hừ lạnh một tiếng, “Ta có nói không rõ sao? Trong lòng ngươi rõ ràng nhất mà.”

Sau đó hai người lâm vào trầm mặc, Xán Xán nghĩ không ra. Cái gì không nỡ? Triệu Noãn Noãn có thể không nỡ cái gì nha? Khó có thể là phá một giá sách? Đang suy nghĩ, thanh âm trong phòng Triệu Noãn Noãn lại vang lên.

“Ngươi đừng lạc đề, ta hiện đang nói với ngươi chính là chuyện của nàng, ngươi nếu đối với nàng không ý gì thì cũng đừng dây dưa, nàng quá đơn thuần để nghiêm túc.”

Xán Xán trong bụng cả kinh, bỗng nhiên sinh ra chút ít cảm giác kỳ quái.

“Nói cho cùng, vậy thì ngươi không nỡ, chẳng lẽ…”

“Ngươi đừng nói lung tung, ta không có!”

“Hừ, chẳng lẽ không phải ngươi thường tránh nhìn ánh mắt nàng?”

Triệu Noãn Noãn thanh âm mang theo chút khô khốc, “Ngươi cũng biết, ta… Chúng ta không thể nào…”

“Vậy cũng không cần thiết, nếu không tại sao những ngày qua ta đến gần nàng ngươi có cái gì không vui? Không phải là trong lòng ngươi có quỷ sao?”

“Ta nói không có là không có!”

“Không có cũng chưa có, ngươi khẩn trương cái gì? Dù sao nàng cũng không có quan hệ gì, ta buồn bực, đùa bỡn với nàng một chút cho vui thì thế nào?”

“Cao Vũ, ta cảnh cáo ngươi! Nếu như ngươi không thích Xán Xán, cũng đừng có đem nàng làm món đồ chơi!”

“Phanh!”

Ngoài cửa phòng bỗng nhiên truyền đến tiếng vang, hai người nhìn nhau đồng thời sửng sốt, Triệu Noãn Noãn trong lòng lập tức dâng lên dự cảm bất thường, cuống quít hướng ra khỏi phòng, song thì đã trễ.

Chỉ thấy phía ngoài không có một người, nhìn lại gian phòng của Tô Xán Xán, cửa phòng mở rộng, bên trong trống rỗng.

Xán Xán, chạy ra khỏi nhà!

——–

Xán Xán cũng không biết mình làm như thế nào ra khỏi nhà, chỉ cảm thấy lúc ấy đầu óc trống rỗng, đến thời điểm hoàn hồn lại, nàng đã đi trên đường cái tối như mực, những lời vừa nói mới rồi của hai người vẫn quanh quẩn ở bên tai mình.

– “Cao Vũ, ta cảnh cáo ngươi! Nếu như ngươi không thích Xán Xán, cũng đừng có đem nàng làm món đồ chơi!”

Thì ra là, mình vẫn bị Cao Vũ đùa chơi sao? Nghĩ tới đây, trong lòng nàng một trận mất mát không giải thích được.

Nàng mấy ngày qua không ít phiền não vì việc Cao Vũ
 thích nàng, lúc trước ngả bài cũng là tự trấn an mình liên tục, tế bào não tử trận không ít. Theo lý thuyết, bây giờ biết Cao Vũ không thích nàng, nàng tiết kiệm được bao nhiêu miệng lưỡi a? Hẳn là đốt pháo để ăn mừng mới đúng a!

Nhưng là, tại sao trong lòng có loại mùi vị này? Có cảm giác bị bỏ rơi…

Nàng nghĩ không ra, trong lòng khó chịu, ngực nghẹn một cổ hờn dỗi, cứ như vậy giống như Du Hồn ở trên đường cái đung đưa tới lui, bất tri bất giác bơi tới nhà Nhan Như Ngọc.

“Leng keng — leng keng — ”

“Tới – — ”

Cửa vừa mở ra, hai người giật nảy mình.

Chỉ thấy trước mắt một tờ bôi đầy chất lỏng màu trắng trên mặt, ở giữa còn kèm theo viêm bi màu vàng, chung quanh miệng đầy tấm chuối tiêu, má trái phải có các mảnh quả rồng lửa, chấn động nhất lòng người là trên trán kia có ba miếng dưa chuột, quả thực chính là một món tráng miệng nguội siêu hào hoa a!

Xán Xán nhìn mắt choáng váng, cho đến khi Nhan Như Ngọc từ trong miệng dán đầy chuối kia nặn ra một câu mơ mơ hồ hồ, “Xán Xán — Xán Xán — ngươi — sao — sao — tới – — ”

Nàng mới xác định, nàng không có đi nhầm cửa.

Lỗ mũi đau xót, mãnh liệt nhào tới, “Như Ngọc!”

——–

“Cái gì? !”

Nhan Như Ngọc lúc nói lời này, bởi vì bộ mặt vận động quá lớn, miếng chuối rụng đầy đất.

“Ngươi, ngươi, ngươi mới chạy ra khỏi nhà?”

“Dạ.” Xán Xán gật đầu.

“Tại sao nha? Mẹ ngươi vừa ép ngươi lấy chồng sao? Không đúng nha, ngươi không phải là có bạn trai rồi à? Cái Cao Vũ kia…”

Vừa nghe đến hai chữ “Cao Vũ”, Xán Xán trong lòng khó chịu, khóc lên, “Ngươi đừng nói cái tên này! Ta cùng hắn thế bất lưỡng lập!”

Nhan Như Ngọc vừa nhìn tình huống, trong lòng coi là hiểu được bảy tám phần, chắc chắn là Xán Xán cùng bạn trai cãi nhau! Không trách được rời nhà trốn đi, không trách được khóc đến thương tâm như vậy, không trách được a không trách được…

“Xán Xán, nói! Tên khốn kia làm gì ngươi? Ta thay ngươi đi báo thù!” Vừa nói, dùng cái loại ánh mắt tràn đầy khát vọng bát quái ngó chừng nhìn Xán Xán.

Xán Xán khóc đến không thể dừng được, không ngừng lau nước mắt, thật vất vả ngừng lại, ánh mắt đỏ rừng rực nhìn Nhan Như Ngọc, “Như Ngọc, ta đói bụng…”

“A?” Nhan Như Ngọc sửng sốt, rồng lửa với quả rớt một mảnh rụng rơi.

“Ăn… Ăn cái này…” Vừa nói chỉ mặt của mình, đây chính là bí phương làm đẹp độc môn nàng học được từ trên mạng–đu đủ sữa tươi thập cẩm mặt nạ màng!

⊙﹏⊙b…

Xán Xán lau nước mắt ở khóe mắt, tội nghiệp nói, “Không có gì khác sao?”

“Trong phòng bếp hình như có mì tôm…”

“Mì tôm cũng tốt, ta đói bụng.”

Điều thứ nhất trong cách sinh tồn của Tô Xán Xán: việc đại sự, bụng nhất định phải lấp đầy.

“Xán Xán, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra a?”

Xán Xán ăn một miếng mì tôm, hít hít lỗ mũi, không nói chuyện.

Nhan Như Ngọc có chút nóng nảy, vợ chồng son gây lộn có thể ầm ĩ đến mức này sao, khó có thể chia tay rồi? Cho nên nhẹ nhàng thử dò xét nói, “Xán Xán, ngươi không phải là cùng Cao — ”

“Ngô…” Bởi vì mì tôm còn đang trong miệng, Xán Xán từ trong cổ họng phát ra thanh âm mơ hồ lên án, liên đới ánh mắt cảnh cáo — đừng nhắc tới cái tên đó cho ta!

Nhan Như Ngọc lập tức đem lời còn lại nuốt vào, do dự một hồi lâu, vừa cảm thấy không cam lòng, “Xán Xán, ngươi giấu ở trong lòng như vậy không nói với ta, vốn không phải là biện pháp?”

Thấy Xán Xán không có phản ứng gì lớn, lại tiếp tục nói, “Như vậy đi, nếu như ngươi không muốn nói, khi ta hỏi ngươi, ngươi chỉ cần gật đầu hoặc lắc đầu là được, có thể không?”

Xán Xán ăn miệng mì tôm, nhìn Nhan Như Ngọc, gật đầu.

“Ngươi có phải hay không cùng… Người kia cãi nhau?”

Gây lộn? Nàng cùng Cao Vũ ngay cả nói cũng không nói, hẳn là không thể coi là gây lộn được! Xán Xán lắc đầu.

“Không phải là gây lộn nga? Chẳng lẽ là… Chia tay rồi?”

Chia tay? Xán Xán tiếp tục lắc đầu.

“Không có chia tay, như vậy các ngươi hoà hảo sao?”

Làm sao có thể nga! Xán Xán lắc đầu.

“Không xong?”

“Dạ…” Coi như là không xong sao.

“Tại sao nha?” Nhan Như Ngọc quá sợ hãi! Nàng đoán quả nhiên không sai, chính là chia tay!

Vừa nhắc tới tại sao, Xán Xán lại nghĩ tới chuyện thương tâm, hốc mắt đỏ lên, vẻ mặt ủy khuất.

“Hắn có phải ngoại tình hay không?”

Xán Xán lắc đầu.

“Chẳng lẽ là hắn ghét bỏ ngươi?”

Xán Xán tiếp tục lắc đầu.

“Không phải là ghét bỏ ngươi, đó là… Cha mẹ của hắn không đồng ý?”

Xán Xán vẻ mặt hắc tuyến, đây là cái loại câu hỏi gì a?

“Nga! Ta biết rồi!” Nhan Như Ngọc bỗng nhiên hô to một tiếng, thần thần bí bí nhìn Xán Xán, giảm thấp thanh âm nói, “Xán Xán, hắn không phải là… Bất lực chứ?”

“Bất lực?”

“Đúng vậy! Tựa như giống mì tôm, ba phút đồng thì mềm nhũn!”

“Phốc –” Xán Xán một ngụm mì tôm tất cả đều phun ra ngoài, khóe miệng co giật, nôn mửa không ngừng.

Chương 19


Nhan Như Ngọc nhìn phản ứng Xán Xán, còn tưởng rằng nàng bị nói đến chỗ đau, nhất thời kiên định ý nghĩ của mình. Điều này cũng không trách được Xán Xán nói không nên lời, người nào nghĩ tới lớn lên đẹp trai như vậy thế nhưng lại bất lực, oan nghiệt a oan nghiệt. (chị này tư tưởng thật khủng)

Nhìn Xán Xán, Nhan Như Ngọc vẻ mặt đồng tình, vỗ đầu vỗ vai của nàng, an ủi, “Xán Xán, đừng thương tâm, ngã một lần, lần tới sẽ tìm người có thể giơ…”

Xán Xán rút ra được lợi hại.

Thấy Xán Xán thương tâm như thế, Nhan Như Ngọc nhất thời trong cơn giận dữ, một phen kéo tay Xán Xán, nghĩa phẫn điền ưng nói, “Xán Xán, đừng thương tâm! Nam nhân là cái gì? Lớn lên đẹp trai thì thế nào? Lớn lên đẹp trai thì bất lực a!” Vừa nói, dứt khoát kiên quyết nói một tiếng, “Đi! Tỷ tỷ đi cho ngươi tìm người có thể giơ !”

——

“Như Ngọc, cũng đã mười hai giờ, ngươi kéo ta ra ngoài làm gì nữa?” Xán Xán bị kéo đi theo Nhan Như Ngọc ở phía trước, vẻ mặt mê man.

Nhan Như Ngọc quả nhiên là Nhan Như Ngọc, bỗng nhiên giật gân nói, “Đi tìm nam nhân cho ngươi a!”

Không sai, nàng quyết định, nhất định phải đem Xán Xán từ trong thống khổ của thất tình cứu ra, phương pháp tốt nhất chính là bắt đầu một đoạn tình yêu mới!

“Xán Xán, hôm nay chúng làm một hành trình ngược lại của phụ nữ, để cho những thứ xú nam nhân kia nhìn mị lực của chúng ta! Đi!” Không khỏi phân trần liền đem Xán Xán kéo vào một gian quầy rượu.

Nhan Như Ngọc chọn quầy rượu J PUB nổi danh nhất thành phố “Hành lang thời gian gấp khúc”, lúc này chính là thời điểm lưu lượng khách lớn nhất, bên trong ánh đèn lóe lên, tiếng người ồn ào. Xán Xán bị Nhan Như Ngọc lôi kéo một đường, không giải thích được lời nào đi vào, hai mắt cũng đăm đăm. Nàng sống lớn như vậy còn chưa tới những nơi như thế này! Ánh đèn kia nhanh chóng làm đầu nàng hôn mê, thật vất vả ngồi vào chỗ của mình, đi tới một người bồi bàn trông rất được mắt, đưa lên một tờ thực đơn.

“Hai vị tiểu thư, muốn dùng cái gì?”

Nhan Như Ngọc vừa nhìn là một soái ca, nhận lấy thực đơn, ánh mắt cũng thẳng.

Nhìn trong chốc lát, nàng như sốc, ngẩn người nhìn Xán Xán ở một bên, “Xán Xán, ngươi giúp ta xem nên gọi cái gì?”

Xán Xán vừa nhìn qua, cũng sốc.

“Như Ngọc, chúng ta gọi chén nước được không?”

“Không được, thật mất thể diện.”

“Vậy ngươi đem bao nhiêu tiền?”

“…”

“Nếu không gọi cốc nước chanh thì sao? Tiện nghi nhất.”

“Tốt…”

Cho nên, ở trong ánh mắt kỳ quái của anh chàng bồi bàn, Xán Xán cùng Nhan Như Ngọc gọi mỗi người một cốc nước chanh.

“Như Ngọc, nếu không chúng ta hay là trở về rồi tính … Ta cảm thấy nơi này không thích hợp với chúng ta…” Xán Xán nhìn quanh bốn phía nam nam nữ nữ, lộ bắp lộ đùi, tú da thịt, lại cúi đầu xem trang phục của mình một chút, tâm cũng rét lạnh.

Nhan Như Ngọc vừa bắt đầu cũng có chút khẩn trương, nhưng là bên cạnh bỗng nhiên đi tới mấy soái ca, nhất thời an tâm, cả gan nói, “Tới cũng tới rồi, sợ cái gì! Tỷ tỷ bao ngươi!”

⊙﹏⊙b…

Bởi vì Nhan Như Ngọc lần nữa kiên trì, Xán Xán không thể làm gì khác hơn là ngồi không ở đây, ý vị uống nước chanh, không đầy một lát nước chanh cũng uống xong .

“Như Ngọc, ta uống xong, chúng ta đi thôi…”

Nhan Như Ngọc đang hăng say ngó chừng mấy soái ca, hoàn toàn không có toan tính nói gì với Xán Xán. Xán Xán không có biện pháp, chỉ thấy thật nhàm chán, bỗng nhiên nhìn thấy sự cố!

Lóe lên dưới ánh đèn, một thân ảnh thon dài an vị cách vách bàn kia, mặc dù đưa lưng về phía Xán Xán, tuy nhiên nó hết sức quen thuộc. Xán Xán trong lòng kinh hãi, người này làm sao giống như Cao Vũ a?

Bất kể là có phải hay không, trong lòng nàng sớm đã rối loạn, cuống quít cúi đầu cuồng kéo chéo áo Nhan Như Ngọc, “Như Ngọc, ta van xin ngươi, chúng ta đi thôi…”

“Đi cái gì đi? Còn chưa có tìm được nam nhân cho ngươi đâu!” Một mình ngươi còn chưa có nhìn soái ca đến no a? =_= [] [] []

“Ta không cần tìm, chúng ta đi thôi!” Xán Xán gấp đến độ khóc lên, nàng cũng không muốn dưới tình huống như vậy bị Cao Vũ đụng phải, thật là mất thể diện!

“Xán Xán, ngươi còn không quên được cái tên họ Cao kia a? Hắn có cái gì tốt chứ!”

Bởi vì Nhan Như Ngọc cảm xúc cao vút, đã làm không ít người ghé mắt, Xán Xán cúi đầu, trên mặt xấu hổ đỏ mặt, “Ngươi nhỏ giọng một chút, chớ nói to!”

“Ta nói vậy làm sao? Lớn lên đẹp trai rất giỏi a? Lớn lên đẹp trai cũng là Trần thế mỹ! Lớn lên đẹp trai cũng không giơ! Lớn lên đẹp trai…”

Xán Xán rốt cục hoàn toàn hỏng mất, giao hữu vô ý, gặp người không quen chính là loại hậu quả này, nàng suy nghĩ nhiều trên mặt đất một cái hố, có cho mình chui vào a!

Đang quẫn bách, Nhan Như Ngọc bỗng nhiên không nói. Cùng lúc đó, một loại cảm giác bị áp bách cường đại bao phủ Xán Xán, nàng chậm rãi ngẩng đầu, thấy được mặt Cao Vũ.

“Ngươi tới nơi này làm gì?” Cao Vũ lạnh lùng mở miệng.

“Ngươi, ngươi nhận lầm người …” Xán Xán vẫn còn tiếp tục nói sạo.

“Tô Xán Xán, ngươi cho ta là người mù hay là người ngu a?” Mặt Cao Vũ trầm xuống, bỗng nhiên kéo tay Xán Xán tay, “Theo ta trở về, Noãn Noãn đã tìm ngươi một buổi tối .”

Xán Xán hất tay của hắn ra, đột nhiên tới khí, còn không phải là tên khốn kiếp này làm
 hại mình rời nhà trốn đi? Hiện tại đến lại muốn hắn trở về! Hắn Cao Vũ xem nàng là cá a! Lớn tiếng nói, “Ta không trở về!”

Không có nghĩ đến cái tiểu bạch si này lại dám quát mình, Cao Vũ ngẩn người, trong lòng bỗng nhiên sinh ra chút ít cảm giác thú vị, “Tại sao?”

“Bởi vì…” Xán Xán dừng một chút, “Bởi vì ta tới đây để vui chơi, tại sao phải trở về?”

Hmm! Cái này Cao Vũ trêu chọc, “Tới vui chơi? Người ta tới vui chơi cũng là tới uống rượu, làm sao ngươi…” Vừa nói cố ý liếc nhìn nước chanh trên bàn Xán Xán.

Xán Xán đại quẫn, “Ngươi quản làm gì! Ta thích uống gì thì uống nấy! Ngươi tránh ra!” Vừa nói vừa hất tay Cao Vũ ra.

Cao Vũ nhíu mày, cũng không có ý tứ buông tay, “Như vậy đi, ngươi đã là tới đây vui chơi, ta đây mời uống một chén, như thế nào?”

Xán Xán sửng sốt, cảnh giác nhìn Cao Vũ, lý trí nói cho nàng biết, đây tuyệt đối là một cái bẫy!

“Ta không muốn!” Xán Xán quả quyết cự tuyệt.

“Tại sao?”

Tại sao? Này còn có tại sao? Cũng không biết dũng khí đến từ nơi nào Xán Xán hướng về phía Cao Vũ liền nói, “Bởi vì ta cùng ngươi không quen không biết, phân rõ một chút tốt hơn!”

Cao Vũ nhíu mày, nha đầu này hôm nay là ăn gan báo, lại dám cự tuyệt hắn! Khóe miệng vẽ ra một tia cười quỷ dị, bỗng nhiên để sát mặt vào Xán Xán.

Xán Xán nhất thời khẩn trương, “Ngươi, ngươi muốn làm gì?”

Hắn cũng không vội, chậm rãi nhìn qua, thấp giọng nói vào tai Xán Xán nói, “Ngươi còn nhớ hay không ngươi phải đáp ứng ta một điều kiện?”

Xán Xán mộng , thật có việc giống như vậy sao…

“Ngươi hôm nay theo ta uống chén rượu, hai ta thanh toán xong, như thế nào?”

Thanh toán xong? Xán Xán nhất thời hai mắt sáng lên, nàng bây giờ muốn làm nhất là đem Cao Vũ đá ra khỏi phạm vi tầm mắt của mình, tốt nhất cái gì cũng không có quan hệ, đề nghị này làm cho nàng động tâm.

“Uống một chén!”

“Tốt.” Cao Vũ khẽ mỉm cười, lôi kéo tay nàng, đem nàng dẫn tới bàn mình.

Nơi đó đang ngồi một đám nam nam nữ nữ, thấy Cao Vũ bỗng nhiên mang theo nữ nhân xa lạ tới, cũng dừng lại đàm luận, tò mò ngó chừng nhìn Xán Xán, nhất thời nàng có chút không quen.

Cao Vũ buông tay nàng ra, ngồi vào trên ghế sa lon, sau đó vỗ vỗ vi trí bên cạnh, “Ngồi.”

Xán Xán trong lòng bỗng nhiên có loại dự cảm bất tường, thấp giọng nói, “Không cần… Ta uống một chén đã…”

“Ngồi.” Cao Vũ lặp lại một tiếng, giọng nói tràn đầy vẻ ra lệnh.

Xán Xán trong lòng kinh ngạc, đột nhiên cảm giác được Cao Vũ trở nên xa lạ, hắn ngồi ở đó, thế nhưng mang theo vài phần khách khí.

Đang phân thần, người chung quanh cũng nổi lên dụ dỗ.

“Đúng nha, bảo ngươi ngồi ngươi cứ ngồi đi…”

“Đừng làm mất sao! Mau ngồi mau ngồi…”

“…”

Dư luận vốn là có thế lực khổng lồ, Xán Xán bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là ngồi xuống bên cạnh Cao Vũ.

Cao Vũ ngoắc ngoắc khóe miệng, vỗ tay phát ra tiếng, chỉ chốc lát sau bồi bàn liền đem lên một lọ rượu đỏ, nhìn vỏ chai giá trị không rẻ, Xán Xán trong đầu nhất thời thoáng hiện một chuỗi dài mấy chữ mới vừa thấy trên thực đơn, cảm giác thấy mình chưa uống đã thấy say.

Cao Vũ cầm chén rượu, thuần thục thay nàng rót, “Xin mời.”

Xán Xán nhận lấy chén rượu, suy nghĩ hồi lâu, rốt cục vẫn phát khiếp hỏi, “Cái này… Thật sự là ngươi mời ta nga?”

“Dĩ nhiên.”

Sau khi nhận được đáp án xác định, Xán Xán lúc này mới yên tâm uống một hớp.

Nhất thời nước mắt chảy ra, mấy chữ kia quả nhiên không có viết cho vui a!

“Tiểu Vũ, đây là vị nào a? Còn không mau giới thiệu cho chúng ta một chút?” Bên cạnh, một nữ nhân quần áo hở hang mở miệng trước, thanh âm nũng nịu làm Xán Xán nghe được nổi lên một tầng da gà.

“Bằng hữu ta.”

“Bằng hữu nga? Bằng hữu như thế nào a?” Lúc này, thanh âm mang theo chút mùi vị chua.

Cao Vũ thanh sắc bất động nhìn mắt Xán Xán, “Bằng hữu sống cùng một chỗ.”

“Phốc –” một ngụm rượu đỏ phun ra, nước mắt cùng nước mũi chảy ra, thiếu chút nữa không có nghẹn chết.
Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33 end
Phan Gioi Thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .